Mỗi sớm mai thức dậy, người em nghĩ đầu tiên là anh... | Tôi và anh đang có thật nhiều những dự định cho tương lai, và cũng như các cặp đôi khác trải qua hỉ-nộ-ái-ố là chuyện thường tình. Có những điều đôi lúc khó nói thành lời. Tôi rất cảm ơn khi Quý báo đã có chuyên mục "Thư tình" để tất cả mọi người có thể chia sẻ những tâm sự của mình... | |
MK 4 mắt của em! Hôm nay là một buổi tối thật nhiều tâm trạng, lang thang đọc báo và gặp chuyên mục Thư tình - cái từ nghe “hơi xa lạ” với chúng ta anh nhỉ? Dường như trong từ điển của tụi mình chưa kịp cập nhật chúng? Có lần em thỏ thẻ nói như thổi lửa vào tai anh: “Anh à, em còn chưa biết nét chữ anh thế nào đấy, những gì ta gửi cho nhau toàn trên Internet”. Anh cười, nheo mắt âu yếm vuốt tóc em, anh sẽ viết chỉ 3 chữ thôi “anh yêu em”. Rồi anh như giật mình, phải là 5 chữ "anh yêu em thật nhiều", em như say trong những niềm hạnh phúc cuồng nhiệt trước anh. Đôi môi anh như có lửa: vừa thật nhiều đam mê, cuồng nhiệt, mỗi lần đôi môi ấy chạm vào em lại tan chảy trong mọi cảm xúc, chẳng suy nghĩ được gì. Trước anh, một con nhỏ cứng đầu và ngang tàn trở nên hiền đến lạ. Anh nói anh thật ngạc nhiên về em, ngay bản thân em còn ngạc nhiên về chính con người của mình nữa. Mình đến với nhau trong 1 chiều mưa và kỷ niệm ngày 2 đứa quen nhau cũng chiều mưa. Những chiều mưa cứ đuổi riết theo bao ngày rong ruổi của tụi mình. Thế mà có lúc em cũng ghét chúng lắm. Những ngày qua, với cả anh và em thật nhiều áp lực. Cả em và anh đều muốn trốn mọi thứ, trốn cả nhau nữa, em cảm nhận rõ rệt như những giọt mưa đang tí tách rơi ngoài cửa sổ. Thời gian quen nhau, chưa khi nào nỗi chán chường lại xuất hiện nhiều như vậy, em chán ghét tất cả, ngay cả bản thân mình. Có ý định đi chơi với một vài người bạn cho thay đổi không khí rồi lại thôi. Chui rúc ở nhà, viết lách, đọc sách, xem phim và làm vài việc vớ vẩn mà từ khi quen anh em vứt mọi thứ vào xó xỉnh. Cũng tìm được những niềm thú vị riêng, đời thường. Hôm nay thì em bình tâm lại rồi, cả chiều tối qua em đã dầm dề trong cơn mưa, mà nhờ vậy em suy nghĩ được nhiều điều và em nhận ra mọi cách phản ứng, mọi việc anh làm, mọi cách anh nghĩ đơn giản vì “anh yêu em rất nhiều”. Cách thể hiện có thể khác nhau nhưng mục đích đều là vì tương lai và vì muốn làm cho nhau hạnh phúc.
Anh cũng bình thường như bao người khác nhưng ở mỗi cái bình thường của anh em đều tìm thấy điều để mình yêu thương... Lũ bạn bảo em “mày thật may mắn khi gặp được anh”. Em cứ cười rồi lơ đễnh nói “cũng bình thường thôi” nhưng trong thâm tâm em tự hào về anh lắm lắm, anh biết điều đó không? Anh cũng bình thường như bao người khác nhưng ở mỗi cái bình thường của anh em đều tìm thấy điều để mình yêu thương. Dần dà em nhận ra anh đi vào từng giấc ngủ, từng hơi thở của em. Em không biết như vậy đã có thể gọi là “em yêu anh rất nhiều chưa?”, nhưng: Mỗi sớm mai thức dậy, người em nghĩ đầu tiên là anh |
Thứ Tư, 28 tháng 10, 2009
Thêm một ngày nữa để yêu anh
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét