Pages

Thứ Tư, 28 tháng 10, 2009

Nếu em được lựa chọn!


Nếu em được lựa chọn!
Đã bao lần thao thức giữa đêm khuya em luôn tự hỏi tôi yêu anh bằng hiện tại hay quá khứ?!

Quá khứ là những kí ức đẹp đã in sâu vào trái tim mỗi người mà đôi khi hiện tại phũ phàng cũng không thể làm tôi quên đi hình bóng một người...

Đã bao lần thao thức giữa đêm khuya em luôn tự hỏi tôi yêu anh bằng hiện tại hay quá khứ?! Một câu hỏi luôn nằm trong suy nghĩ nhưng không bao giờ em có thể trả lời được: “Vì sao em lại yêu anh nhiều đến thế?”. Cuộc sống bon chen tính toán hằng ngày đã lấy đi tất cả những suy nghĩ, những tình cảm, những ngọt ngào hạnh phúc mà trước đây anh đã dành cho em. Không còn những dòng tin nhắn, những lời quan tâm chia sẻ và cả những cuộc điện thoại hằng tiếng đồng hồ anh gọi cho em... tất cả điều đó cũng đủ để chứng minh đã có lúc trong lòng anh có em. Sẽ mãi là hạnh phúc cho tới một ngày em bỗng dưng trở thành một con người xa lạ với em rất nhiều, đôi khi nhìn lại em tưởng hai chúng mình đã đi trên hai con đường song song ở nơi đó đã không còn hình bóng nhau nữa. Liệu anh có hỏi vì sao em lại hay trách móc anh, em chỉ có thể nói với anh: “Nếu tất cả tình cảm anh dành cho em đủ để thể hiện anh thương em thì sẽ không bao giờ có những lời trách móc đấy anh à”.

Em đã từng đọc rất nhiều những chuyện tình tự kể nó giúp em rút ra cho mình những điều tâm niệm như một động lực sống khi mỗi ngày trôi qua không còn anh bên cạnh. “Yêu một người không chỉ đơn giản là yêu mà phải biết chịu đựng và chấp nhận sự thật mà ta không nên thay đổi nó”, chỉ một câu đơn giản mà đã lâu lắm rồi em chưa làm được, đã bao lần tự nhủ lòng phải luôn luôn giữ cho riêng mình sự bình thản, mạnh mẽ, vậy mà khi nỗi nhớ lại bùng lên thì những cái mạnh mẽ cố tình che đậy lại khiến một người yếu đuối như em lại chùng xuống, có những nước mắt và nỗi nhớ, nỗi đau không bao giờ biến mất được. Em rất nhớ anh và đã tự biện hộ những gì anh dành cho em bằng tất cả những lí do để em có thể yêu anh nhiều thêm nữa.

Em không biết có phải mình đang ngộ nhận hay đó lại là những điều em né tránh không thể chấp nhận, mỗi lần muốn buông tay thì quá khứ lại khơi lại những tình cảm, những hạnh phúc một thời ta đã có, những gì ta đang sống là hiện tại nhưng liệu có giữ được quá khứ không, “tình yêu không vĩnh cửu chỉ có những khoảng khắc vĩnh cửu của tình yêu”. Hiện tại anh muốn buông em khỏi vòng tay anh thì làm sao em có thể tạo lại cho anh những khoảng khắc đáng nhớ được.

Em là một người sống thực tại, em chỉ có thể dành cho người mình yêu bằng tất cả chân tình của mối tình đầu trong em, trong khi anh lại là người lãng mạn, đa tình và từng trải, tình yêu trong anh lúc nào cũng luôn trừu tượng và hướng đến một tình yêu vĩ đại mà em không bao giờ hiểu nổi. Tình yêu đó được hòa quyện với gió, với những bay bổng của thiên nhiên, cả với những lời bài hát vô tình anh hát khiến lòng em đau nhói suy nghĩ thật nhiều để rồi kết cuộc của những mối tình đó hai người chỉ biết âm thầm dõi theo bước nhau hằng ngày và cầu chúc người mình yêu luôn được hạnh phúc bên người khác, đó cũng là con đường tốt nhất dành cho em và anh liệu con đường đó có dừng lại ở vô cực không và lúc đó em sẽ làm gì??? Chỉ mong sao tình yêu của em đủ lớn cho tới lúc gặp được anh, trong vô vàn những người thương anh em luôn tự hỏi liệu anh có còn đủ vững để dành cho em một ngăn nhỏ trong trái tim của mình không?

Nếu em được lựa chọn!, Thư tình, Bạn trẻ - Cuộc sống, Nếu em được lựa chọn

Khi ta hiểu ra giá trị một điều gì mình trân trọng thì đã mất nó suốt đời...

Từ một người con gái sống thực tế, không lãng mạn vì yêu anh em đã quen dần cách trừu tượng để có thể hòa hợp được với anh. Có một bài thơ em được học từ rất lâu nó làm em rất ấn tượng về một tình yêu cao đẹp, tuy đó không phải là bài thơ chính tay em sáng tác tặng anh nhưng em sẽ sống với anh như cách người con trai đã dành cho người mình yêu vì giữa em và tác giả đều biết mình đang yêu đơn phương một người:

Tôi yêu em đến nay chừng có thể
Ngọn lửa tình chưa hẳn đã tàn phai
Nhưng không để em bận lòng thêm nữa
Hay hồn anh phải nặng gánh u hoài
Tôi yêu em âm thầm không hy vọng
Lúc rụt rè khi hậm hực lòng ghen
Tôi yêu em yêu chân thành đằm thắm
Cầu em được người tình như tôi đã yêu em.

Giờ đây khi không có anh bên cạnh em vẫn phải bắt đầu đoạn đường mà mình đã chọn, em không thể dừng lại vì cuộc sống em đang có không phải chỉ sống cho em, xung quanh em còn bạn bè và những người thương yêu em nữa. Chỉ là không còn đó một người bạn bên cạnh mỗi khi em buồn, sẽ không còn những giây phút êm đềm được đến những nơi em và anh đã từng đến, tất cả chỉ là những kỉ niệm được em cất giữ vào một góc bí mật trong trái tim để rùi luôn nhớ về anh từng ngày. Em vẫn cố vun vén gìn giữ hạnh phúc của hiện tại bởi vì em biết vĩnh viễn không bao giờ có lại anh cùng những gì êm đềm mình từng có những ngày trước. Dẫu hạnh phúc bây giờ có vỡ tan thì em vẫn sẽ không có anh trở lại, em không muốn khi đó cuộc đời chính mình rơi vào bi kịch và khổ đau mất mát lần nữa… Khi ta hiểu ra giá trị một điều gì mình trân trọng thì đã mất nó suốt đời!

“Nếu bây giờ được lựa chọn một lần nữa thì chắc có lẽ vẫn yêu anh như ngày xưa, nếu bây giờ được chọn lựa điều em ước mơ thì em tin em vẫn mơ như em từng mơ, vẫn mơ rằng trọn đời này anh trao đến ai tình yêu trong em sẽ mãi không bao giờ phai...”

0 nhận xét:

Đăng nhận xét